Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Cánh Hạc bơ vơ




Đâu rồi những hẹn cùng mong

Miền quê ấy - Bắc thăng Long đợi chờ

Sông Hồng sóng vỗ đòi thơ

Trong anh mắc nợ bao giờ trả xong


Tri ân nguyện khắc đáy lòng

Còn đâu ưu ấp ngóng mong ngày về

Chữ Tình vắt áo triền đê

Chữ Nhân vằng vặc đêm hè trăng soi



Chữ Duyên trầu thắm mặn mòi

Nồng nàn chữ Nghĩa đầy ... vơi... bao ngày

Trở mùa gió cuốn… lá bay…

Khoảng trời – mây trắng – lắt lay - đợi chờ


Nào ai học hết chữ ngờ

Đêm dài cánh hạc bơ vơ cuối trời.


(Gửi về miền xa vắng)

Tiếng vọng sông quê


Ảnh internet


Khuya rồi em ngủ ngon không

Trong mơ có thấy dòng sông thầm thì

Hương Giang thơ mộng nói gì

Vui nay thuở trước vọng về nơi em


Sông trôi lờ lững thân quen

Rập rềnh thuyền lướt ánh đèn lênh đênh

Mái chèo ai khỏa nhẹ tênh

ơi dòng sông lúc trăng chênh thuyền về



Nao nao lòng thấy bộn bề

Vơi đầy kỷ niệm sông quê thuở nào

ấp trong anh những ước ao

ủ trong em những khát khao một thời



Tần ngần ngắm nước sông trôi

Ngẩn ngơ bên lở bên bồi... chia xa...!

(Gửi em phương xa)

Nồng nàn tay em

                                                (Gửi em cô giáo thượng ngàn)
Ảnh minh họa


Tửu châm đi…
Nữa…
Nữa…
Nào…!!!
Men rừng ngấm nghĩa thấm vào tim gan
Ơi em cô giáo trên ngàn
Quê hương cách mạng tình tràn mênh mang

Anh đi anh nhớ bản làng
Nhớ “Thiên bôi thiểu”* khi tràn khi vơi
Rót đi… rót nữa em ơi
Cụng đi… cụng nữa… kệ trời chao nghiêng.

Cho em rót nhớ vào quên
Rót năm vào tháng… rót đêm vào ngày
Cho em rót tỉnh vào say…
Nồng nàn rót, nồng nàn cay - nồng nàn!

ơi em cô giáo trên ngàn
Nghiêng bầu em rót ... vô vàn sao rơi.



(*) Thiên bôi thiểu: Nghìn chén còn ít

Mát mãi trong anh

(Gửi em- Cô giáo Đ.K)




Lần đầu anh dự lớp em

Mà sao cứ ngỡ thân quen lâu rồi

Ơi em ánh mắt sao trời

Mượt mà mái tóc, ngời ngời sắc thu.



Ngọt ngào giọng giảng êm ru

ấm tình bạn, thấm tình cô bao lòng

Nhịp nhàng như thể nhạc công

Dịu dàng như ngọn lúa đồng quê ta.



Em là cô gái chăm hoa

Gieo, trồng những ước mơ xa tháng … ngày

Ra về tay nắm chặt tay

Mắt em níu bước… phút giây ngập ngừng…


Xạc xào ngọn gió thu rung

Mát trong anh đến tận cùng lời em.

(Nhớ mãi mùa thu ấy)

Chúc em trước lúc xuân sang



(Gửi tới em một nhành xuân)


Nhớ nhau anh lại làm thơ

Chưa gặp em cứ ngẩn ngơ ra vào

Khi khao khát, lúc chiêm bao

Mượn hơi gió thoảng lời trao gửi lời.


Bao ngày xa cách em ơi

Chia tay nhau để một thời nhớ thương

Anh mang em suốt dặm trường

Em mang anh cả bốn phương đất trời.


Bao ngày “bèo dạt mây trôi”

Trời xui đất khiến thế rồi gặp em

Trăm điều lạ, ngàn điều quen

Mắt em thấu dõi bao miền xa xôi.


Phải rồi đây trái tim tôi

Dáng em nảy lộc đâm chồi biếc xanh

Lời em đậm mãi trong anh

Phôi pha thế vẫn ngọt lành khúc xưa.



Bõ công chín đợi, mười chờ

Trĩu lòng anh để lời thơ bồi hồi.

Gặp rồi để lại xa xôi…!

Thôi đừng gặp nữa, em ơi thôi đừng…



Chia tay xin chớ ngập ngừng

Chúc em vui chốn trùng phùng xuân sang.

(Xuân Kỷ mùi 1979)

Tiễn em




Tiễn em anh tặng vần thơ

Làm quà kỷ niệm trước giờ xuất quân,

Đường đi muôn nẻo xa gần

Ấm tình nặng nghĩa bước chân thêm bền.


Em từ đồng đất lớn lên

Tay cày cha dậy, tay liềm mẹ trao

Em đi biết mấy tự hào

Hương đồng gió nội dạt dào trong em.


Trăm sông, ngàn núi luyện rèn

Vững tay súng để giữ yên mùa vàng

Hành quân em bước nhẹ nhàng

Tiễn em cả xóm, cả làng mừng vui.


Riêng anh luống những bùi ngùi

Nay xa em để mai rồi gần em,

Đình làng vẫn lối thân quen

Sương khuya vương tóc, trăng nhen lửa tình.


Đợi ngày xanh lại thái bình

Trầu cau sẫm hạt chúng mình bên nhau

Đưa tay anh dắt qua cầu

Nhịp cùng đồng đội chung câu quân hành.


Chiến trường giục bước chân nhanh

Tim em lửa thắp - thơ anh cháy cùng!


Mậu Thân – 1968

Chia vui

(Viết cho em - Cô giáo Thu Hằng)
Người bạn đời của tôi



Anh nâng tô phở em mua

Sợi thương - sợi nhớ - sợi chờ ngày vui

Anh ăn ngon miệng, khoẻ rồi

Trong em tràn ngập niềm vui rộn ràng



Anh quên vết mổ dọc, ngang

Quên đi đau buốt, lệ tràn đẫm mi

Nhìn em anh hiểu những gì…

Tình thâm nghĩa trọng đến khi bạc đầu!


“Yêu anh, em tạc ngàn câu

Chắc anh không để qua cầu gió bay”

Dù cho khi ngả nghiêng say

Dù cho đằng đẵng những ngày cách xa


Dù cho nắng quái chiều tà

Dù cho tiếng hát lời ca mặn nồng

Dù cho kẻ ngóng, người trông

Thì anh vẫn cứ nói “Không” ngàn lần.


Già ư, vẫn cứ sắc xuân

Dắt anh nâng bước, trăng ngần chia vui.