Tên gọi tập thơ được tác giả lấy ra từ tít của bài thơ đầu của tập. Đọc bài thơ ấy, độc giả như thấy được lời giới thiệu khái quát và tế nhị của tác giả về nguyên do đến với "Cánh đồng thơ" của mình. Nguyễn Minh Bích đến với thơ có phần như hơi muộn, bởi trước đó anh còn bộn bề với bao việc thường nhật phải làm, cho dù trong anh luôn ấp ủ, đằm thắm và nặng lòng với "Cánh đồng thơ":
Mải mê với "Cánh đồng đời"
Bao nhiêu năm ấy, một thời đã qua
Trải bao gió táp mưa sa
Buồn vui sướng khổ âu là duyên cơ
Nay về với cánh đồng thơ
Nắng chiều bảng lảng mây hờ hững trôi
Bao mùa kỷ niệm đầy vơi
Ủ trong năm tháng giục lời thơ hay
(Thao thức đồng chiều)